We mIght aS weLL Be strAngerS

Published by MC under on 30.9.08

"I can still recall our last summer
I still see it all
Walks along the seine, laughing in the rain
Memories that remain"


Sài Gòn mưa hối hả, xe ta loạng choạng lăn bánh trên đường, tai đeo phone, miệng hét toáng những bài hát mà giờ ngày nào cũng nghe chục lần. Ta nghe tiếng gió rít bên tai như những khúc hòa âm da diết. Ta bật cười khi nghe câu "laughing in the rain", rồi lại muốn òa khóc với "memories that remain". Trước đây nhớ có ai đó từng hỏi: “Cái gì có thể cùng lúc làm cho người ta cảm thấy vui nhất và cũng buồn nhất”, ta trả lời “Ký ức”. Có một khoảng thời gian ngày nào ta cũng ước ta đi đường đụng đầu vào cột đèn, mẻ trán, mất trí nhớ. Nhưng rồi sau đó ta nhận ra rằng không cần phải mất trí nhớ con người ta mới có thể quên. Và dù sao, những điều ta muốn nhớ vẫn nhiều hơn những điều ta muốn quên. Vậy thôi không cần đập đầu vào cột đèn nữa, mẻ cột đèn!

Về đến nhà, ướt chèm nhẹp và thất thểu. Ta lao đi nhắn tin cho em, tự nhiên ta nhớ em kinh khủng (mà ta chưa bao giờ xưng ta và em ngọt ngào thế nhỉ! ^^). Ta nhớ những hôm trời mưa gió bão bùng, ta đèo em lao đi trong mưa, hát hò ỏm tỏi những giai điệu dở người và cười ngất ngưởng với những câu chuyện không đầu không cuối. Ta thích kiểu cười hăm hở và hâm hấp của em! Đôi lần, nó làm ta tưởng em hạnh phúc…

"Don’t go wasting ur emotion,
Don’t go sharing ur devotion
Lay all ur love on me"

Ta đọc đâu đó câu: “Khi bạn đặt tình cảm vào ai đó cũng giống như khi bạn đi qua một đám đất ẩm ướt, nơi mà mỗi lần bạn bước qua đều để lại ít nhất một chiếc giầy”. Ta không có nhiều giầy dép, nên ta luôn thận trọng khi bước đi trên đường. Nhưng rồi lần nào cũng thế, ta luôn chầm chậm đi...chân đất về nhà. Và hẳn là rất đau chân rồi!

"The loser standing small
Beside the victory
That’s her destiny"

Có lần chị bảo ta:” không thích đọc blog em như hồi trước nữa”. Ta hỏi vì sao? Chị trả lời:” Vì em đang trốn!”. Chị đọc, chị nghe, chị nhìn, mãi mà chẳng thấy mèo của chị ở đâu? Chị chỉ nhìn thấy được mèo mỗi một lần mèo lò dò đến nhà chị vào một ngày không mưa không nắng và không bão, ngoan ngoãn nằm lên đầu gối chị và thút thít ngủ! Bây giờ chị đang không được khỏe, sự không khỏe của cái hạnh phúc, hạnh phúc của cái mong ngóng nồng nàn. Nên, trông chị đẹp lạ lùng!

Ta không nghĩ mình đang trốn. Hồi bé ta sợ chơi trò trốn tìm lắm. Ta sợ ko tìm thấy mẹ, ta sợ mẹ biến mất. Nên chưa đầy vài bước đi tìm, mắt ta đã ngân ngấn nước. Thế là mẹ lại chạy ào ra ôm lấy ta vào lòng. Cũng chẳng cần phải chạy ào ra ôm ta vào lòng đâu, nhưng ít nhất đừng bao giờ biến mất mà không nói với ta lời nào. "Bỏ ta hoang vu và nhỏ bé , Bỏ mặc ta ngồi giữa đời ta"

Ta nắm lấy những hạt thời gian đã qua cất vào một góc ký ức khắc to từ “Dừng lại”. Ta nhặt những vụn tâm hồn ném vào trong không trung rộng lớn và hét :"Gắn bó với một người là trò chơi nguy hiểm". Nhưng rồi ta lại vấp phải trang sách cũ sờn đóng dấu Trầm to tướng. Du Tử Lê viết:

"Em đã sống không lẽ nào từ chối
Một lần thôi tay gõ cửa đời"

Ừ, một lần nữa thôi nhé!

Baamboo-Tra từ ""
Click vào đây để cập nhật phiên bản mới

Bạn đang tra từ ở từ điển Anh - Việt.
Có thể từ điển hiện chưa có từ này.


Thêm mới | Thông báo cho chúng tôi!
Hay tìm thêm từ này tại từ điển khác:
Việt - Anh
TratuBookmark cho IE /firefox /Chrome

Xem thêm tại: Baamboo-Tra Từ