Thử gửi Miu ngoan!
Published by MC under Amis on 26.3.08From tinhtang's blog
"Căn nhà thật là hay, ánh nắng chỉ hắt đúng bàn bếp mà thôi, không vướn tới nổi bức thư tôi cầm trên tay. Đọc những điều em nói có lẽ thật đúng. Nhưng nếu chấp nhận những điều đúng đó thì tôi bỗng cảm thấy cuộc đời đầy những tình thầm tình lặng tình câm. Không có ngôn từ, không có diễn đạt. Cảm giác đó cứ đưa tôi xuôi dòng theo ngày tháng, và biết đâu sẽ xa rời mọi thứ.
Ánh nắng không vươn tới bàn tôi ngồi, nhưng lá thư của em nắng. Đầy những nắng có tẩm chút hương buồn- hương nhớ, luyến lưu. Khiến cho mình phút chốc trở thành một nhân vật thật lãng mạn giữa phố phường đầy im lặng.
Em ạ, có đôi khi cả một ngày không có ai nói với ai điều gì dù chỉ là 1 tiếng "ơi" mà thôi. Thật tiếc em nhỉ. Tôi chừng ước, tôi được nghe tiếng ơi đó, để biết mình vẫn còn đây thôi trong nhau.
Cảm ơn em, dần dần tôi để thật lâu mới mở cửa hộp thư-khung trời nhỏ vô vọng-tôi gọi vậy- để như hạnh phúc luôn sống sống cho tới khi nào mình không mở nó ra. Gọi là để dành.
Nhớ em nhiều.
Bình An và hồn nhiên em nhé.
Dẫu biết rằng ta chỉ là 1 vị trí nào đó trong vòng quay cuộc đời của nhau, nhưng riêng tôi, tôi vẫn thích 2 từ "dấn thân". Mạnh dạn bước vào, tất nhiên là cần rất nhiều điều kèm theo, nhưng phải có dấn thân thì ta mới thấy cuộc đời này thật là ý nghĩa, mặc kệ kết quả vì kết quả không đem lại quá trình, chỉ có quá trình mới cho ra kết quả.
Hẹn em 1 chiều tình cờ. Nghĩ đến em thì thật là bình yên dù em không bình yên chút nào."
Lúc nào nghĩ đến chị cũng nghĩ đến 2 chữ yêu thương! Nhớ chị!
Photo by Chuột